24 tiếng trong một ngày… lúc nào cũng thấy thật ngắn ngủi.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, nhanh đến mức đôi khi tôi tự hỏi: mình đã kịp làm được bao nhiêu điều trong những ước muốn dài rộng của trái tim?
Có lúc tôi muốn chạy thật nhanh để kịp với dòng chảy của cuộc sống, nhưng rồi lại sợ đánh mất sự an nhiên, tự tại mà tâm hồn luôn khát khao.
Một bên là ước mơ chưa chạm tới, một bên là sự bình thản mong giữ lấy… Thế gian ơi, phải làm sao để được cả đôi đường?
Có lẽ, câu trả lời không nằm ở việc thêm bao nhiêu giờ trong ngày, mà là bớt đi những điều không thật sự cần.
Để còn lại, chỉ là sự trọn vẹn, bình an và tình yêu trong từng khoảnh khắc mình sống.